Nóng ……
Nóng quá……
Doãn Tiểu Mạt nằm trên một chiếc giường kigsize xa hoa, bất lực xé rách cổ áo sơmi, da thịt trắng nõn lộ ra ngoài, cơ thể mang theo chút cảm giác lạnh lẽo nhưng lại vẫn không thể làm dịu lửa nóng trong cơ thể.
Đèn thủy tinh lộng lẫy trên đỉnh đầu tỏa ra ánh sáng mê người, làm đầu óc choáng váng của cô thêm mơ hồ, hoàn toàn không còn sức lực để nhìn rõ tình huống lúc này.
Đột nhiên, tiếng mở cửa “Cạch” vang lên, căn phòng lập tức đen thui.
Điện bị tắt ——
“**!”Cung Thiếu Thần mới tắm rửa xong bước ra khỏi phòng tắm thì thấp giọng rủa một tiếng, toàn thân căng thẳng, cảnh giác nhìn quét qua căn phòng chìm trong bóng đêm.
Sao lại cúp điện vào lúc này ?
“Nóng quá, cứu…… Cứu cứu tôi với, thật là khó chịu……”
Đúng lúc này một tiếng rên mỏng manh vang lên, Cung Thiếu Thần ngẩn ra, sao trong phòng anh lại có giọng của người khác?
Hình như là giọng của phụ nữ?
Trong bóng đêm, Cung Thiếu Thần nương theo ánh sáng mờ ảo ngoài cửa sổ nhìn thấy một bóng người xinh xắn lanh lợi nằm trên giường lớn ở giữa phòng …… Anh vẫn duy trì cảnh giác, chậm rãi tới gần mép giường.
Nhưng mà Doãn Tiểu Mạt nằm ở trên giường cảm thấy có người tới gần liền duỗi tay bắt lấy đối phương theo bản năng.
“Thật là khó chịu, cầu xin anh, cứu cứu tôi……”
Cung Thiếu Thần được huấn luyện trường kỳ nên hình thành phản xạ có điều kiện, chỉ trong chớp mắt đã đoán được người trên giường vô hại với mình.
Ý niệm vừa nảy lên thì trong lòng lập tức sáng tỏ.
Tình hình này quả thực quá quen thuộc với anh.
“Thì ra là một con mèo hoang chủ động dâng tới cửa, ha hả……”
Doãn Tiểu Mạt vốn không nghe rõ anh nói cái gì, người cô nóng đến mức muốn nổ tung, cảm giác lạnh lẽo mỏng manh ở nơi thân thể hai người tiếp xúc khiến cô cảm thấy rất thoải mái, nhịn không được liền truy tìm cảm giác lạnh lẽo đó, cả người cũng đều dựa sát vào.
Thậm chí còn vô thức cọ cọ, phát ra một tiếng rên thoải mái.
Người phụ nữ này…… thật đáng giận!
Trong đầu như có một tiếng nổ tung làm Cung Thiếu Thần nhịn không được rung động, mắt anh tối sầm lại, xoay người lên giường.
Trong mơ màng Doãn Tiểu Mạt cảm thấy có cái gì đó lạnh lẽo tới gần mình nên liền vươn tay ôm lấy anh theo bản năng.
Trong bóng đêm, Cung Thiếu Thần lại cười nhẹ sung sướng thêm lần nữa, “A, con mèo hoang này thật sự rất nóng bỏng……”
Nhưng mà trong động tác nhiệt tình lại để lộ sự ngây ngô, cực kỳ đối lập nhưng lại cố tình làm cho người khác muốn ngừng mà ngừng không được.
Mắt Cung Thiếu Thần càng lúc càng âm u, khuôn mặt tuấn tú bắt đầu đỏ ửng, dù là dạng phụ nữ nào nhìn thấy cũng không nắm bắt được.
Đáng tiếc trong căn phòng tối đen như vậy lại không ai thưởng thức.
“Cho tôi, xin anh cho tôi……” Lửa nóng trong người Doãn Tiểu Mạt sắp trào ra ngoài.
Cung Thiếu Thần vươn tay nhẹ vỗ về cơ thể trắng ngần lả lướt trước mặt, xúc cảm tinh tế vượt mức bình thường như có ma lực vậy, làm anh yêu thích không muốn buông tay, nên không tự chủ mà tăng thêm lực đạo.
“Đau.” Động tác thô bạo làm cho Doãn Tiểu Mạt khó chịu rên một tiếng.
“Tôi sẽ làm cho em thoải mái……” Cung Thiếu Thần cười nhạt một tiếng, lại nhẹ nhàng theo bản năng.
Doãn Tiểu Mạt cảm thấy thoải mái, càng chủ động dây dưa với anh, quơ tay lung tung mà nỉ non, “Nóng quá, khó chịu……”
Trên giường lớn, hai người dán chặt vào nhau.
Chỉ trong chớp mắt, Cung Thiếu Thần đã nhận ra người phụ nữ dưới thân chính là xử nữ.
Nhưng Doãn Tiểu Mạt lại hoàn toàn không có cảm giác đau đớn khi bị xé rách.
Rốt cuộc anh cũng nhận ra điều không thích hợp, “Thì ra là bị hạ thuốc, trách không được……”
Trách không được con mèo hoang này lại có biểu hiện mà mâu thuẫn như thế.
Nhưng mà miếng thịt anh đã ăn vào trong miệng thì rất nhiên không có đạo lý nhổ ra.
Cung Thiếu Thần tà tứ nhếch môi cười, cúi đầu không chút do dự hôn lên môi Doãn Tiểu Mạt.
Đây là lần đầu tiên anh hôn môi một người phụ nữ, hương vị không tồi …… thật ngoài ý muốn.
Doãn Tiểu Mạt mơ mơ màng màng bị động đáp lại, cảm giác mình như một thuyền nhỏ giữa cơn bão táp, chỉ có thể bị động trôi theo ngọn sóng.
Trong đầu lại như có pháo hoa nổ tung, tạo thành năm màu khác nhau.
Không biết qua bao lâu, pháo hoa rốt cuộc cũng tan biến, lửa nóng trong cơ thể cũng theo đó mà biến mất, đầu óc cũng dần dần tỉnh táo lại.
“A!” Nhận ra chuyện gì đang xảy ra, Doãn Tiểu Mạt không khỏi thét một tiếng thê lương, duỗi tay đẩy người đàn ông đang nằm trên người mình ra theo bản năng.
“Đừng kêu.” Cung Thiếu Thần không kịp đề phòng nên bị đẩy ra ngoài, nhịn không được nhíu mày, muốn duỗi tay bắt Doãn Tiểu Mạt lại.
Doãn Tiểu Mạt lại hét lên một tiếng, trốn trong chăn rồi lạnh lùng nói: “Anh là ai? Đừng đụng vào tôi!”
“Ha, trên người cô có chỗ nào tôi chưa chạm vào? Vừa rồi là ai quấn lấy tôi không buôn, lúc này lại làm ra vẻ trinh trắng thanh bạch?” Cung Thiếu Thần đột nhiên nhào qua, lại đè Doãn Tiểu Mạt ở dưới thân, khẽ cười nói: “Muốn biết tôi là ai sao? Rất đơn giản, lấy lòng tôi. Tôi vui vẻ thì sẽ nói cho cô biết.”
Tuy rằng con mèo hoang này ngây ngô, nhưng mùi vị thật sự quá tuyệt, làm anh muốn ngừng mà không ngừng được.
Thân thể vừa tiếp xúc thì lại lập tức có phản ứng.
“Anh…… Vô sỉ!” Doãn Tiểu Mạt nhận ra vật cứng trên người mình là cái gì, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, tức giận đến mức cả người phát run, “Cút ngay, đừng đụng vào tôi!”
Đồng thời cũng giãy giụa thật mạnh.
Cung Thiếu Thần không chú ý, không kịp phòng bị đã bị Doãn Tiểu Mạt đẩy xuống.
Doãn Tiểu Mạt lo lắng anh lại phản công lần nữa nên nắm lấy cơ hội hung hăng đạp anh một cái rồi đá xuống giường.
Trong bóng đêm, Doãn Tiểu Mạt vốn không biết mình đá vào nơi nào, cô thậm chí còn không dám quay đầu lại để nhìn, vội vàng cầm lấy quần áo mặc vào rồi tông cửa xông ra ngoài.